Thứ Bảy, 3 tháng 12, 2016

Thơ Lê Đăng Mành - Diễn ngâm Minh Trí

                       
THƠ KHÔNG MÙA!

Chiều đã kéo mây về phơi chóp núi
Mà ta còn lầm lũi ở trần gian
Ôm hơn thua để phỏng tay trần trụi
Đâu biết đời tan hợp tợ khói giăng

Hãy để thơ chơi giữa miền thường tại
Tung chân thật thôn tính hết dối gian
Dẫu nghiên lệch mực khô câu rớt vận
Cũng chẳng cầu phủi sạch bụi trầm luân

Hãy để thơ chia với đời khốn khổ
Nghe lũ chà nhức nhối tước thềm thơ
Sông đã toạc còn ném màu ảm đạm
Bởi hận cừu giành giựt giữa dù ô

Để thơ tuôn mặc đông mùa tê tái
Vần nứt tươi roi rói với tháng ngày
Dẫu chiều bủa hắt hiu nhòe mái rạ
Chẳng vọng cầu lấp liếm phía tương lai

Thơ bước thẳng không hít hà luồn cúi
Để tung hê như lủ quỷ yêu ma
Thơ thong dong dù phên bừng tơi tả
Cứ tiêu pha cho hết cuộc yên hà

Cõi thơ xưa hào quang còn rực rỡ
Như Chu Thần Hải Lượng với Bỉnh Khiêm
Vẫn vòi vọi cùng tầng trời Văn hiến
Mà cội ấy- đâu thơ đạo đảo điên ...?

Thơ nuôi tâm như máu nuôi xương thịt
Bồng bềnh trôi nhưng vẫn cứ trạm nhiên
Mùa thì thay, xin thơ luôn phục vị
Cho cảo thơm tỏa mãi nét uyên nguyên!

Lê Đăng Mành

Thứ Ba, 5 tháng 7, 2016

MẸ QUÊ!

“Con cò mà đi ăn đêm…” 
Là bóng tần tảo bên thềm vào ra 
Từ đồng cạn đến chợ xa 
Neo tình thương giữa phong ba phận người! 


Đoạn trường gom cả vào đời 
Quắt quay Mẹ nhận nụ cười dành con 
Chác chao thân hạc hao mòn 
Nước gian truân gội mài cùn tóc mây

Nón tơi sương gió trùng vây
Hai vai gánh cả tháng ngày bão giông
Biết mùa: mưa nắng ruộng đồng*
Chưa hề nhắc gợi thu đông xuân hè!

Gió mưa trầy cánh chở che
Tả tơi rách vẫn giữ lề đục - trong
Trần thân vênh lụy đò giang
Tắt đèn quờ dẫm vịn màn bầu không!

Mẹ là hình của nước non
Cảo thơm cổ tich giang sơn giống nòi
Tang thương khói lửa tơi bời
Tờ xưa hạo khí lưu đời sắt son...


“ ...có xáo thì xáo nước trong
Đừng xáo nước đục đau lòng cò con!”

                         Lê Đăng Mành
*Quê chỉ biết 2 mùa mưa nắng

Chủ Nhật, 3 tháng 7, 2016

THEO GÓT GIANG HỒ!


THEO GÓT GIANG HỒ!

Tưởng về quê sống yên đời dân dã
Đâu ngờ mây du tử giục đi hoang
Oằn vai cõng gió theo cùng phiêu lãng
Vô tận cùng tay phất áo dọc ngang

Ghé Thừa phủ đò neo tình Thương bạc
Ta và ngươi trừng mắt uống cạn canh
Vì mai đây chắc chi còn gặp lại
Thuyền sông Hương vô định cứ chòng chành

Như đời em vùi dập theo con sóng
Vượt xa Kiều dẫm hết nỗi tang thương
Thân hụp lặn man khai từng chế độ
Nên tiếng mang hoài thứ gái ăn sương

Búng khói basto tao mầy ngẫm ngợi
Hòa bình sao vẫn lắm khách phong trần
Đếm bạc hào lấy chi mà rủng rẻng
Ngang tàng như Từ Hải cũng vong Thân

Nhịp Trường Tiền vài cong nên lắm bạc
Em gập mình câu gạo phải loanh quanh
Chờ tao ngộ để gặp nhau lần nữa
Nơi đất mới Bãi Dâu … nẩy lộc xanh!

Thời buôn phấn cũng là do căn phận
Thân bụi bặm hương vẫn tỏa như sen
Không tráo trở như loài quan dã thú
Giống Hồ Tôn Hiến nòi điếm công khanh!

Lê Đăng Mành

Thứ Sáu, 1 tháng 7, 2016

LỤC BÁT


TÌNH MUÔN THUỞ
Kiếp trước có lẽ là quyến thuộc
Nên đời này mới được gần nhau
Cõi lòng dẫu ngậm nỗi đau
Nhưng tình vẫn đượm nguyên màu trăng xưa
(Mùa thu, 08 tháng chín, 2011)
NGÀY MÙA
Sáng lên nghe giọt sương reo
Bình minh tung nắng xuống gieo rộn ràng
Mùa đi về giữa rơm vàng
Nghe mồ hôi đọng quanh làng mà thương
(Hè Thu, 2011)
NẰM VẠ
Phương đông mây nhảy đổi màu
Bình minh thu úa rụng chao đèn trời
"Ló"(1)về nằm vạ “trữa cươi”(2)
Nắng chưa ươm hạt thì chơi “chí phèo”(3)
(Quí tặng bà con ngồi gom lúa phơi nắng hè thu, 2011)
(1)Ló: lúa (phương ngữ BTT)
(2)trữa cươi: giữa sân (phương ngữ BTT)
(3)chí phèo: liều mạng

GỌI NẮNG
Lũ về viếng khắp xóm làng
Vô tình nước rủ  rơm vàng dạo chơi
Lúa còn nằm vạ “trữa cươi”*
Mạ ngồi gọi nắng xin trời quang mây

* giữa sân 

MỘ CHÍ
Về đây vắng bặt hơn thua
Ghét ganh buông bỏ bốn mùa thong dong
Xin nằm gối giấc "đường vòng"
Nghe trăng gió thở lòng đong nhẹ hều.
(*) Đường vòng: nơi an táng tôi.


TÌM TÔI
Không ghét...thương,không... khóc cười
Đếm đo buông lại cho đời chênh chao
Về ngậm hơi thở ra vào
Bản lai chạm biết mặt nào là ta !
( Bất chợt đông chí ngồi yên
Tựa rét lãm nguyệt gối thềm thời gian)


Thèm cầm miếng nắng qua đây
Mà hong da đất cho cây nứt chồi
Vén mây thắp sáng đèn trời
Hâm cơn lũ cuối để phơi hương chiều./.

RÉT
Rét chà tê tái ruột gan
Thâu canh đom đóm nằm van ướt đèn
lúa gieo mầm núp không lên
Trâu còn khiếp lũ chừ rên lạnh lùng  
THU SANG
Heo may cõng giọt mưa ngâu
Dáng thu buồn tiễn hạ sầu từ ly
Đất trời vỗ nhịp phân kỳ
Cho cúc ươm nụ dậy thì với thu
DÀNH HƠI NẮNG

Vớt tia nắng hạ gói dành lại
Chờ rét về hong áo mẹ phơi
Nam Lào theo nắng tàn phai
Cho cơn bão gãy tan ngoài trùng khơi
Lê Đăng Mành



Thứ Tư, 29 tháng 6, 2016

CHÙM LỤC BÁT 4 CÂU!


CHIỀU !

Chiều đi cõ vỗ nắng theo
Bãi bờ hun hút sương gieo mơ màng
Bờ tre rủ bóng đêm loang
Diều buông cánh tiễn chiều tan lạnh lùng
Hạ 2012

NGUYÊN SƠ

Bình tâm giữa cuộc khen chê
Mặc giông bão quất tung hê tơi bời
Thôi thì ,thì cứ đười ươi
Nghêu ngao rừng rú nụ cười nguyên sơ

MỪNG

Vầng trăng lấp lánh bên hè
Con đom đóm tưởng Mẹ về tội chưa?
Râm ran ếch nhái giao mùa
Mừng bìm bịp cõng cơn mưa lên nguồn

YÊU

Gần xa đời vẫn còn yêu
Mây đon đả gió bỏ diều mồ côi
Yêu trăng móc phía Mẹ ngồi
Bên thềm đong gió khâu lời ca dao

LÊN ĐÀNG

Ơn đời ơn bạn biết bao
Thi thư lên mạng xôn xao xóm làng
Từ nay lùng lác rơm vàng
Mang tơi đội lịp lên đàng phiêu du
Lê Đăng Mành
Cám ơn Nguyễn Bá Văn đem thơ đi dạo computer

MỜI
Mơ chiều chia giọt rượu cay
Mô rồi tri kỷ mà say một lần
Chênh vênh vấp gót phong trần
Giọt vui mời cạn, ta phần giọt đau

THƯƠNG
Thương đêm khắc khoải lời ru
Thương tình rều rác trầm phù đợi nhau
Thương người cuốc bẫm cày sâu
Thương ong bướm vỗ tước câu đa tình


DƯ HƯƠNG
Bão quất cau rụng trầu tàn
Bến xưa quạnh quẽ em sang ngang rồi
Thội về chăm giậu mồng tơi
Rào gông gió lại mà phơi hương tàn


NƯƠNG TỰA
Lũ đuổi sông chạy tả tơi
Cá van chóng mặt rải bơi ngược dòng
Long nhong kiến rớt trôi sông
Vô tình rơm cõng tựa nương lên bờ

TỰ TÌNH

Còn điếc đặc còn ngu ngơ
Vẫn trườn bơi giữa bụi bờ quắt quay
Cũng trần trụi cũng loay hoay
Tìm thinh không lượm dấu hài thanh âm

HẢI LĂNG
“Kỷ niệm cùng HS Bá Văn ra thăm TriâmCác”
Gót xưa cát bỏng Hải Lăng
Còng lưng Mạ gánh chợ tàn Kẻ Diên
Giờ cây phất bóng công viên
Khe chè nắng lội chẳng phiền cát bay

(Khe chè: tên hồ nước giữa thị trấn HL.)
THƠ

Gom đong chao chác giữa đời
Có chi khổ lụy bằng người chơi thơ
Tuyềnh toàng hơn cả bụi bờ
Mà em vẫn cứ phất phơ bay về...

(Thân tặng thi hữu Trần Tư Ngoan)

HƯƠNG CHIỀU
Quê chiều anh ghé chơi nhà
Bút đàm ngữ nghĩa hương trà thơm lây
Một mình tìm lượm quắt quay
Bóng tà huy đọng hương bay nghìn trùng


( tháng chín, 2011)

Lê Đăng Mành